Lockheed U-2



U-2 là cái tên nổi danh trong làng máy bay trinh thám trên thế giới, đã có hơn nửa thế kỷ phục vụ trong Không quân Mỹ. Đây là một máy bay trinh sát một động cơ, hoạt động ở độ cao rất lớn, thực thiện các chuyến bay trinh sát ngày và đêm, trong mọi thời tiết. U-2 có thiết kế độc nhất, và nó là mẫu máy bay khó lái nhất trên thế giới.





Lockheed U-2 "Dragon Lady" là máy bay trinh sát một động cơ, có thể hoạt động độ cao rất lớn, do Không quân Hoa Kỳ và trước đó là Cục Tình báo Trung ương Mỹ sử dụng.
Nó thực thiện các chuyến bay trinh sát ngày và đêm, trong mọi thời tiết ở độ cao lên tới 70,000 ft.
Chiếc máy bay này cũng được sử dụng để nghiên cứu và phát triển cảm biến điện tử, kiểm tra vệ tinh, và xác nhận dữ liệu vệ tinh.
Thiết kế độc nhất tạo cho chiếc U-2 những tính năng đáng khâm phục, nhưng cũng khiến nó trở thành chiếc máy bay khó điều khiển.
Nó được thiết kế và chế tạo để có trọng lượng khung tối thiểu.
Đa số máy bay đều là các phiên bản một chố ngồi, chỉ có năm chiếc phiên bản huấn luyện hai chỗ ngồi từng được biết đến.
Những biến thể U-2 đầu tiên sử dụng động cơ turbin phản lực Pratt & Whitney J57.
Các biến thể U-2C và TR-1A sử dụng động cơ turbin phản lực Pratt & Whitney J75 mạnh hơn. Các biến thể U-2S và TU-2S còn sử dụng động cơ turbin cánh quạt General Electric F118 mạnh hơn nữa.
Cánh có tỷ lệ đọ dài trên chiều rộng lớn, khiến chiếc U-2 có một số đặc điểm kiểu tàu lượn, với tỷ lệ lực nâng trên lực cản ước tính ở mức cao: 20 lần.
Để duy trì trần hoạt động 70,000 ft, các model U-2A và U-2C (không còn hoạt động nữa) phải bay ở gần mức tốc độ tối đa.
Hệ thống điều khiển của chiếc U-2 được thiết kế phù hợp với tính năng và độ cao bay chủ yếu thường hoạt động của máy bay, hệ thống điều khiển khá "trơ" - chí có phản hồi nhẹ đối với thao tác điều khiển.
Thế nên, ở những độ cao thấp - nơi có mật độ không khí cao, sự thiếu hụt hệ thống trợ lực điều khiển khiến phi công rất khó điều khiển máy bay.
Hoạt động điều khiển phải rất lớn để có được phản hồi mong muốn - cần một sức mạnh thể chất lớn để thực hiện điều khiển!
Chiếc U-2 rất nhạy cảm với gió ngang, cùng với khuynh hướng lơ lửng trên đường băng của nó, khiến chiếc U-2 có tiếng là khó hạ cánh.
Khi máy bay tiếp cận đường băng, lớp đệm không khí do các cánh có lực nâng lớn tạo ra trong hiệu ứng mặt đất lớn tới mức chiếc U-2 sẽ không thể hạ cánh trừ khi cánh chòng chành hoàn toàn.
Để hỗ trợ phi công, chiếc máy bay đang hạ cánh được chỉ đạo tốc độ bởi một chiếc xe có thể chạy tốc độ cao như Ford Mustang SSP, Chevrolet Camaro B4C, hay một chiếc Pontiac GTO, trong xe có một người hỗ trợ phi công hạ cánh bằng cách thông báo chiều cao đang giảm của chiếc máy bay trong khi nó giảm tốc độ.



































Nhận xét